Khổng miếu, Khúc Phụ
Khổng miếu, Khúc Phụ

Khổng miếu, Khúc Phụ

Khổng miếu Khúc Phụ (giản thể: 曲阜孔庙; phồn thể: 曲阜孔廟; Hán-Việt: Khúc Phụ Khổng miếu; bính âm: Qū Fù Kǒng miào) là Văn miếu lâu đời nhất cũng như lớn nhất trên thế giới.[1] Ngôi miếu tọa lạc tại Khúc Phụ, Sơn Đông, Trung Quốc.Từ năm 1994, ngôi miếu với tư cách là một phần của quần thể "Khổng miếu, Khổng lâmKhổng phủ tại Khúc Phụ" đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới. Ba địa điểm này được biết đến ở Khúc Phụ với tên gọi chung là Tam Khổng (三孔).

Khổng miếu, Khúc Phụ

Phiên âmTiếng Hán tiêu chuẩnBính âm Hán ngữIPATiếng Quảng ChâuYale la tinh hóaViệt bínhTiếng Mân NamTâi-lô
Phiên âm
Tiếng Hán tiêu chuẩn
Bính âm Hán ngữKǒng miào
IPA[kʰʊ̀ŋ mjâu]
Tiếng Quảng Châu
Yale la tinh hóaHúng miuh
Việt bínhHung2 miu6
Tiếng Mân Nam
Tâi-lôKhóng biō
Việt bính Hung2 miu6
Tâi-lô Khóng biō
Công nhận 1994 (Kỳ họp 18)
Tiêu chuẩn (i), (iv), (vi)
Tọa độ 35°35′48″B 116°59′3″Đ / 35,59667°B 116,98417°Đ / 35.59667; 116.98417Tọa độ: 35°35′48″B 116°59′3″Đ / 35,59667°B 116,98417°Đ / 35.59667; 116.98417
Phồn thể 孔廟
Tham khảo 704
Một phần của Đền thờ, nghĩa trang của Khổng Tử và Dinh thự của gia tộc họ Khổng tại Khúc Phụ
Yale la tinh hóa Húng miuh
Bính âm Hán ngữ Kǒng miào
Vị trí Khúc Phụ, Sơn Đông, Trung Quốc
IPA [kʰʊ̀ŋ mjâu]
Giản thể 孔庙